DC Fanfiction
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

[Game] Ngắn ngắn

+2
Aimer Lin
Jallys
6 posters

Go down

[Game] Ngắn ngắn Empty [Game] Ngắn ngắn

Bài gửi by Jallys Thu Jan 14, 2016 7:48 pm


Ngắn ngắn
game viết đoạn ngắn theo từ chủ đề


Ngắn ngắn là game viết lách dựa trên Những đoạn ngắn của WS. Nghe thật quen phải không nào? Cách chơi rất đơn giản. Bạn chỉ cần chọn một trong hai từ chủ đề mà người trước đã đưa ra và viết một đoạn ngắn liên quan đến Conan (tựa như fanfic, nhưng ngắn, khoảng 800 từ đổ lại). Sau đó, bạn lại đưa ra hai từ chủ đề cho người tiếp theo. Bắt đầu từ mình nhé.



'hùng vĩ hay hoang phế?'



Have fun.
Jallys
Jallys
Admin
Admin

Posts : 100

http://amberlyskall.wordpress.com

Về Đầu Trang Go down

[Game] Ngắn ngắn Empty Re: [Game] Ngắn ngắn

Bài gửi by Aimer Lin Thu Jan 14, 2016 8:11 pm

Hoang phế
-couple có lẽ ai cũng đoán được-

Cô đứng đó, nhìn anh lặng lẽ. Đôi mắt đỏ đọc, giàn giụa nước. Vị mặn lan tràn bờ môi.

Từ trên cao trông xuống, nom anh thật đẹp. Đồng tử màu xanh sâu của biển cả; mái tóc phai màu nắng, rối tung qua từng đợt gió thổi; nét cười bình yên; dáng hình cao ráo và chiếc gáy trắng ngần. Anh đẹp quá, nhưng cô không thể chạm tới. Càng vươn tay ra, anh càng tan đi vào hư vô. Nước mắt cô vẫn không ngừng chảy. Cô vươn tay ra chạm vào anh, bóng hình trước mắt càng rời xa. Anh dần tan vào không khí. Những đốm sáng lấp lánh tung tác như hạt bồ công anh, nhẹ bẫng, quay tròn trên vòm trời cao xanh nõn nà.

Cô vẫn đứng đó, nhìn những đốm sáng tựa hàng triệu tinh cầu xa xôi, đứng trên những hoang phế, những điêu tàn của quá khứ. Cô không biết rằng, anh, từ lâu đã chẳng còn thuộc về riêng cô nữa rồi.

Quá khứ, theo một cách nào đó, vẫn có một chỗ đứng cao hơn hiện tại - chạm vào vòm trời trên đầu, và chẳng còn cách nào để quay về khi mọi sự đã rồi. Cô vẫn giữ lấy chúng, cố chấp đến đáng thương. Cô đã xơ xác, đã tàn tạ, xanh xao thế nào, chính cô cũng chẳng hay biết.

Hoang phế như thế rồi, chấp niệm thêm, chỉ khiến cô tự huỷ hoại bản thân mà thôi.

A. Lin



Mặt đất hay Giếng?
Aimer Lin
Aimer Lin
Super Moderator
Super Moderator

Posts : 46

Về Đầu Trang Go down

[Game] Ngắn ngắn Empty Re: [Game] Ngắn ngắn

Bài gửi by Kanna Mon Feb 08, 2016 9:24 pm


Giếng

~*~

Sân sau nhà Hakuba có một cái giếng nhỏ.

Nghe mẹ kể, cái giếng đã ở đó rất lâu rồi, từ lúc bố xây căn nhà này. Bố nhất quyết không đập cái giếng đi, vì bố cho rằng, giếng là một tạo vật linh thiêng của Trời, dõi theo con người năm này qua tháng khác. Bố làm cái rào quanh giếng, sợ Hakuba mải chơi, sa xuống giếng, thế là mất hút.

Hakuba-bảy-tuổi cảm thấy tò mò quá đỗi. Cậu cứ kéo vạt áo mẹ, nằng nặc đòi bà cho ra xem giếng. Người phụ nữ xinh đẹp chỉ cười nhẹ, lắc lắc đầu, liên tục dặn con trai, nếu bố không cho phép, tuyệt đối không được ra xem giếng. Cái giếng lại trở nên bí ẩn với cậu. Nếu không thì vì sao mẹ lại cấm cậu cơ chứ?

Trong trí óc non nớt của cậu hình thành một khái niệm đơn giản về giếng, đúc kết từ những gì mẹ kể: Giếng là một thứ sâu hun hút, nhìn vào chẳng thấy đáy, nguy hiểm và cần tránh xa. Càng nghĩ về giếng, cậu càng muốn xem nó tròn méo thế nào. Hiềm một nỗi, cậu xin thế nào mẹ cũng không cho, ra hỏi bố, bố lại càng cấm đoán. Thế là thằng bé bảo bà vú, bà cho cháu ra xem giếng đi, đừng nói cho bố mẹ cháu biết. Hakuba cứ năn nỉ mãi thôi, và bà vú rốt cuộc cũng phải đồng ý.

Ngày chủ nhật tuần ấy, Hakuba lần đầu tiên thấy cái giếng.

Cái giếng cũ, cũ lắm rồi, trên mặt giếng hãy còn một lớp mốc ẩm trắng mờ. Miệng giếng hình tròn, tròn như cái miệng ống bơ, nhìn vào chỉ thấy một khoảng đen ngòm. Cậu nằng nặc đòi bà vú bế lên cao để xem bên trong giếng. Cái giếng vẫn còn chút nước lềnh bềnh, đẩy cả đám lá khô lên trên. Có con ếch trên thành giếng. Nó giương hai mắt ráo hoảnh nhìn cậu, kêu vài tiếng rồi bỏ đi. Trong một khắc, cậu thấy một khoảng trời xanh xám của London hiện lên dưới đáy giếng.

Hakuba nghĩ thầm, nếu là một con ếch, chắc suốt đời cậu sẽ chỉ thấy một màu xanh xám tẻ nhạt thế kia thôi. Còn ban đêm thì là một màu đen bất tận. Toàn là những gam màu buồn hết. Ở dưới này thật nhàm chán.

Cậu khẽ thở dài, hóa ra giếng cũng không thú vị như mình nghĩ.


Nhưng cậu không biết rằng, đó lại là bài học đầu tiên của cậu, "Đừng nhìn thế giới qua lời kể sáo rỗng của người khác."

Hẳn rồi, người phụ nữ nào đó sẽ đắc ý lắm đây.

~*~

Nắng hạ hay Nắng đông?
Kanna
Kanna

Posts : 7

Về Đầu Trang Go down

[Game] Ngắn ngắn Empty Re: [Game] Ngắn ngắn

Bài gửi by Jallys Mon Feb 08, 2016 9:50 pm

n ắ n g đ ô n g

for my eternal love


Cô nhớ ai đó, từng nói cô giống nắng đông.

Nắng đông cũng mang cái nhiệt huyết như cô vậy, nhưng nó nằm trong một lớp băng dày, lạnh ngắt. Người ta không biết, vậy là tia nắng nhỏ vẫn nằm yên trong cái vỏ bằng băng. Vì thế, không ai quyết định được nó ấm hay lạnh. Hoặc là chưa.

Vậy nên, tia nắng nhỏ vẫn chờ. Băng giá vẫn chẳng thể đông cứng nó. Nó vẫn giữ chút hơi ấm, không đủ làm băng tan hết, nhưng đủ cho nó giữ nguyên hình hài. Nó vẫn là tia nắng nhỏ của riêng cô. Nó vẫn ở đó, chờ đợi một sự giải thoát. Cũng như chính cô đã mong muốn bấy lâu.

Và anh đến.

Anh bảo cô giống nắng đông.

Lần thứ hai trong đời, có người bảo cô giống nắng đông.

Hai má cô bỗng chốc ửng đỏ. Hoặc vì lạnh, hoặc vì cái lý do mà cô muốn chối bỏ nhất, ngượng ngùng. Anh lại cười, nụ cười nhẹ như gió đông trong vườn. Anh ôm lấy cô. Cô không đẩy anh ra. Cô biết, và cô sẽ không đẩy anh ra.

Vì tia nắng nhỏ đã tìm thấy hạnh phúc của mình.

.nháp.

'xe buýt số 17 hay dreaming in the rain'
Jallys
Jallys
Admin
Admin

Posts : 100

http://amberlyskall.wordpress.com

Về Đầu Trang Go down

[Game] Ngắn ngắn Empty Re: [Game] Ngắn ngắn

Bài gửi by An An Tue Feb 09, 2016 9:13 am


'dreaming in the rain'

- it always turns to disappointment.

---

Empty grey streets feel too bare
I open the glass window out of melancholy
Fallen raindrops atop my two palms
Filling full with loneliness it spills into my heart


Ran mở cửa sổ. Mở cho phiền muộn tràn ra ngoài. Cô đã cảm thấy tù túng quá đỗi.

Ngoài trời có mưa.

Những hạt mưa rơi nghiêng trên bức màn trời màu xám. Có phiền muộn rơi rớt lại đâu đó, trên tấm kính cửa số, trên mái tóc đen dày, trên gương mặt còn vệt nước mắt. Cô đưa tay qua khung cửa. Từng giọt mưa đọng trên mái hiên cứ chảy mãi vào lòng bàn tay. Cô nhìn chúng hồi lâu, rồi đổ tất cả xuống bậc thềm gạch bên ngoài.

Cô nhớ, cô chia tay anh, cũng vào một ngày mưa.

Anh nói, chúng ta không còn hợp nhau nữa. Ran, chia tay đi. Tớ yêu người khác mất rồi.

Cô đứng nhìn anh, trong câm lặng. Hai chữ 'tại sao?' chỉ muốn bật lên khỏi vành môi, nhưng bị nuốt ngược trở lại, tạo thành vòng luẩn quẩn không lối thoát. Cô nhìn anh một lúc lâu như thế, cho đến khi anh quay bước. Bóng lưng cao lớn của anh khuất dần trong lớp sương mịt mờ.

Cô đứng dưới mưa, bất chợt đưa hai tay ôm lấy mặt. Chẳng ai biết cô đang nức nở. Đường phố vắng tênh, cô cảm thấy lạnh và trống trải. Xám. Rỗng. Cô đơn và quạnh quẽ quá đỗi.

Shinichi, nếu để tớ ngủ quên, xin đừng gọi tớ dậy vào một ngày mưa, nhé.


Thức dậy vào một ngày mưa, mở cửa sổ, để cho hơi ẩm bao bọc thân người, cô nghĩ thầm, phải chăng mọi thứ đã quá xa xôi. Không thể quay lại nữa rồi.

---

Còn hay Mất?
An An
An An
Moderator
Moderator

Posts : 66

Về Đầu Trang Go down

[Game] Ngắn ngắn Empty Re: [Game] Ngắn ngắn

Bài gửi by Shii Tue Sep 20, 2016 10:08 pm

mất

mất có nhiều nghĩa. Heiji đã ngộ ra điều này sau mười tám năm sống trên đời.

mất tiền. chuyện thường xuyên của cậu. Hattori Heiji thậm chí còn đánh mất số tiền Kudou gửi nhờ và bị cậu ta đá cái gạt tàn vào giữa mặt. chết tiệt, sao có thể như thế chứ.

mất việc. mọi vụ án ở Osaka bây giờ đều do một tay Kudou thầu hết. lâu không động não, Heiji e rằng não mình sẽ teo đi mất.

mất cánh tay. trong một vụ án, tên hung thủ đã cắt đút tay Heiji để trốn thoát. cậu chưa chết, nhưng cánh tay thì không còn.

mất gia đình. ông bà Hattori đã qua đời trên chuyến máy bay từ Osaka tới Tokyo để thăm cậu. cậu thề rằng mình sẽ không bao giờ đi máy bay nữa.

mất người mình yêu thương nhất. một ngày mùa thu, Kazuha nói lời chia tay với cậu. cô nói cô đã không còn tìm thấy bình yên khi ở bên cậu. biết làm sao, Heiji chỉ biết chấp nhận.

thế là mất hết rồi, còn gì đâu.


nhưng chưa hẳn là mất hết đâu Heiji ơi. tỉnh dậy đi nào. mọi người vẫn đang ở đây với cậu. chỉ không phải là dương thế thôi.

//

tím hay hồng?
Shii
Shii
Moderator
Moderator

Posts : 11

Về Đầu Trang Go down

[Game] Ngắn ngắn Empty Re: [Game] Ngắn ngắn

Bài gửi by Mai Ainashi Sat Sep 24, 2016 3:49 pm

.Tím.

Màu tím trong đôi mắt của Ran sẽ là thứ duy nhất khiến Kudou Shinichi cảm thấy tội lỗi trong đời.

Sắc tím buồn bã ánh lên từ đáy mắt cô khi nói lời chia tay với cậu, suốt đời Kudou Shinichi sẽ không quên.

Sắc tím hạnh phúc từ đôi mắt cô khi tay trong tay với người cô yêu - không phải cậu - Kudou Shinichi không cho phép mình quên.

Tím là vui hay buồn? Buồn như ánh mắt Ran, vui như ánh mắt Ran. Dù vui hay buồn, đôi mắt ấy, suốt đời Kudou Shinichi ghi nhớ mãi.


tomorrow hay yesterday?
Mai Ainashi
Mai Ainashi
Underground
Underground

Posts : 17

Về Đầu Trang Go down

[Game] Ngắn ngắn Empty Re: [Game] Ngắn ngắn

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết